Nhà cai trị nước Pháp
Khi ở Ai Cập, Bonaparte vẫn nhận được thông báo về sự vụ
châu Âu thông qua các báo chí và thông điệp được chuyển tới không đều đặn. Ông
biết rằng Pháp đã phải chịu một chuỗi những thất bại trong Chiến tranh Liên
minh thứ hai. Ngày 24 tháng Tám 1799, ông lợi dụng sự rút lui tạm thời các tàu
Anh khỏi các cảng Pháp để giong buồm về nước, bất chấp sự kiện là ông không nhận
được mệnh lệnh rõ ràng nào từ Paris. Quân đội ở lại được giao phó cho tướng
Jean Baptiste Kléber.
Hội đồng Đốc chính đã gửi ông những mệnh lệnh quay về để
ngăn ngừa những cuộc xâm lược vào đất Pháp, nhưng đường dây liên lạc nghèo nàn
khiến cho các thông điệp không đến được với ông. Vào lúc ông tới được Paris vào
tháng Mười, tình hình nước Pháp đã được cải thiện bởi một chuỗi những thắng lợi.
Tuy nhiên nền Cộng hòa đã phá sản, và Hội đồng bất lực không được lòng dân Pháp.
Hội đồng đã thảo luận về việc "đào ngũ" của Bonaparte nhưng quá yếu ớt
để trừng phạt ông.
Bonaparte được một trong các viên Đốc chính, Emmanuel Joseph
Sieyès, tiếp cận để hỗ trợ cho một cuộc đảo chính lật đổ chính phủ hợp hiến. Những
người đứng đầu kịch bản này bao gồm người em trai ông là Lucien; phát ngôn viên
của Hội đồng Năm trăm (tức Hạ nghị viện), Roger Ducos; một viên Đốc chính khác,
Joseph Fouché; và Talleyrand. Vào ngày 9 tháng Mười một — hay 18 tháng Brumaire
(Sương mù) theo lịch Cộng hòa Pháp — Bonaparte được trao nhiệm vụ bảo đảm an
ninh cho hai viện lập pháp, những người bị thuyết phục rời về Lâu đài
Saint-Cloud ở phía Tây Paris, sau một tin đồn về một cuộc nổi loạn của phe
Jacobin được lan truyền bởi những người âm mưu. Ngày hôm sau, các nghị sĩ nhận
ra họ đang đối mặt với một cuộc đảo chính. Trước sự phản kháng của họ,
Bonaparte chỉ huy quân đội nắm quyền và giải tán họ, kế đó một nghị viện thu nhỏ
(rump legislature) chỉ định Bonaparte, Sieyès, và Ducos làm các Tổng tài lâm thời
quản lí chính quyền.
Chế độ Tổng tài Pháp
Mặc dù Sieyès hi vọng sẽ cầm đầu trong chính quyền mới, ông
sớm bị vượt mặt bởi Bonaparte, người thảo ra Hiến pháp Năm VIII và bảo đảm việc
bầu chọn bản thân làm Tổng tài thứ nhất, và ông dọn đến ở điện Tuileries. Điều
này khiến cho Bonaparte trở thành con người quyền lực nhất ở Pháp.
Năm 1800, Bonaparte và quân đội của ông vượt dãy Alps tới Ý,
nơi quân đội Pháp đã hầu như bị đánh bật hoàn toàn bởi quân Áo trong lúc ông
đang ở Ai Cập. Chiến dịch khởi đầu tệ hại cho người Pháp khi Bonarpate có những
sai lầm chiến lược; một lực lượng đã bị vây hãm ở Genova nhưng cuối cùng phá được
vây và do đó chiếm được tài nguyên của quân Áo. Nỗ lực này, và sự tăng viện kịp
thời của tướng Louis Desaix, đã cho phép Bonaparte quay lại với chuỗi thắng lợi
vào tháng Sáu trong trận Marengo có tính quyết định.
Anh trai Joseph của Bonaparte tiến hành thương lượng hòa
bình ở Lunéville và thông báo rằng Áo, được khuyến khích bởi người Anh, sẽ
không công nhận những lãnh thổ Pháp vừa mới chiếm được. Khi cuộc thương lượng
trở nên ngày càng căng thẳng, Bonaparte trao quyền cho tướng Moreau tấn công đất
Áo thêm một lần nữa. Moreau đã lãnh đạo quân Pháp tới chiến thắng trong trận
Hohenlinden. Kết quả là, Hiệp ước Lunéville được kí vào tháng hai 1801; những
chiến quả của Pháp từ Hiệp ước Campo Formio được tái xác nhận và tăng cường.
Nền hòa bình tạm thời
cho châu Âu
Cả Pháp lẫn Anh đã trở nên mệt mỏi với chiến tranh và kí với
nhau Hiệp ước Amiens vào tháng 10 năm 1801 và tháng 3 năm 1802. Điều này đòi hỏi
sự triệt thoái quân đội Anh khỏi hầu hết các thuộc địa họ chiếm gần đó. Sự hưu
chiến này không dễ dàng và ngắn ngủi. Người Anh không chịu rút khỏi Malta như
đã hứa và chống lại việc Bonaparte thôn tính Piedmont và Đạo luật Hòa giải của
ông đã thiết lập nên một Liên bang Thụy Sĩ mới phụ thuộc vào Pháp, mặc dù không
lãnh thổ nào kể trên nằm trong phạm vi của hiệp ước. Sự tranh cãi đạt đến đỉnh
điểm và kết thúc bằng một tuyên bố chiến tranh của người Anh vào tháng Năm
1803, và Napoléon tái lập căn cứ xâm lược ở Boulougne.
Bonaparte cũng đứng trước sự thất thế và cuối cùng là thảm bại
trong đàn áp Cách mạng Haiti. Bằng Luật 20 tháng Năm 1802 ông tái thiết lập chế
độ nô lệ trong các vùng thuộc địa Pháp vốn đã bị bãi trừ sau Cách mạng. Đáp trả
một cuộc nổi dậy của nô lệ, ông gửi một đạo quân viễn chinh để tái chiếm
Saint-Dominique và thiết lập một căn cứ. Tuy nhiên lực lượng này bị hủy diệt bởi
dịch sốt vàng và sức kháng cự mãnh liệt bởi những viên tướng Haiti Toussaint
Louverture và Jean-Jacques Dessalines. Nước Pháp đứng trước tình trạng phá sản
tài chính và một cuộc chiến tranh cận kề với người Anh, Bonaparte nhận thấy những
sở hữu của Pháp ở đất liền thuộc Bắc Mĩ là không thể bảo vệ được và bán chúng
cho Hợp chúng quốc Hoa Kỳ — Vụ mua bán Louisiana — với giá hơn ba cent mỗi mẫu
Anh (acre) (tức khoảng 7,4 cent mỗi hecta).
Đế chế Pháp
Napoléon phải đương đầu với những âm mưu của phe bảo hoàng
và Jacobin, bao gồm các ‘’Âm mưu dao găm’’ vào tháng Mười năm 1800 và ‘’Âm mưu
Phố Saint-Nicaise’’ hai tháng sau, đều nhắm vào ám sát cá nhân ông. Tháng Một
1804, cảnh sát khám phá một kế hoạch ám sát ông có can dự tới Moreau và dường
như được nhà Bourbon thúc đẩy. Theo lời khuyên của Talleyrand, Napoléon ra lệnh
bắt cóc Louis Antoine, Công tước Enghien trong một cuộc đột nhập vào lãnh thổ
Baden láng giềng. Sau một phiên xử bí mật Công tước bị hành hình, mặc dù ông
không tham dự vào âm mưu.
Napoléon sử dụng âm mưu trên để biện hộ cho sự tái lập của nền
quân chủ cha truyền con nối ở Pháp, mà chính ông là Hoàng đế, với lập luận rằng
sự phục hồi đáng lo ngại của nhà Bourbon sẽ khó khăn hơn nếu sự thừa kế nhà
Bonaparte được ghi nhận bởi hiến pháp. Trong một cử chỉ có tính hình thức, Thượng
viện yêu cầu ông lên ngôi Hoàng đế để "bảo vệ nền Cộng hòa". Napoléon
tự đội đế miện với hiệu Hoàng đế Napoléon I vào ngày 2 tháng Mười hai 1804 ở
Nhà thờ Đức Bà Paris và sau đó trao miện Hoàng hậu cho Joséphin dưới sự chứng
kiến của Giáo hoàng Piô VII. Ludwig van Beethoven, một người hâm mộ từ lâu của
ông, đã thất vọng vì sự quay sang chủ nghĩa đế quốc này và xóa lời đề tặng
Napoléon trong Giao hưởng số 3 của mình.
Tại Nhà thờ Milano vào ngày 26 tháng Năm 1805, Napoléon đăng
quang ngôi Vua của Ý với Vương miện Sắt của Lombardia. Ông lập nên cấp Thống chế
của Đế chế từ những vị tướng hàng đầu của mình, để đảm bảo lòng trung thành của
quân đội.
Chiến tranh liên minh
thứ ba
Nước Anh phá vỡ Hòa ước Amiens và tuyên chiến với Pháp vào
tháng Năm 1803. Napoléon thiết lập doanh trại ở Boulogne-sur-Mer để chuẩn bị
cho cuộc xâm lược nước Anh. Tới năm 1805, Anh đã thuyết phục được Áo và Nga
tham gia vào một Liên minh thứ ba chống Pháp. Napoléon biết rằng hạm đội Pháp
không thể đánh bại Hải quân Hoàng gia trong một trận chiến mặt đối mặt và lập kế
hoạch nhử họ ra khỏi Eo biển Anh.
Theo đó, Hải quân Pháp sẽ thoát khỏi sự bao vây của quân anh
ở Toulon và Brest rồi đe dọa tấn công Tây Ấn, do đó sẽ loại bỏ được sự phòng thủ
phía Tây quần đảo Anh, với hi vọng một hạm đội Pháp-Tây Ban Nha có thể đoạt được
eo biển đủ lâu để quân đội Pháp băng qua từ Boulogne và xâm lược nước Anh[78].
Tuy nhiên, sau thất bại trong trận hải chiến ở Mũi Finisterre vào tháng Bảy
1805 và cuộc rút lui của Đô đốc Villeneuve về Cádiz, xâm lược đất Anh không bao
giờ còn là một lựa chọn hiện thực đối với Napoléon nữa.
Khi quân đội Áo được triển khai tới Bayern, ông ngừng triển
khai xâm lược Anh và ra lệnh cho đạo quân đóng ở Boulogne, Grande Armée của
ông, hành quân bí mật trong một cuộc di chuyển thọc sâu vào hậu phương địch —
chiến dịch Ulm. Điều này bao vây lực lượng Áo sắp sửa tấn công Pháp và cắt đứt
các đường liên lạc của họ. Ngày 20 tháng Mười 1805, quân Pháp bắt được 30 000
tù binh trong trận Ulm, tuy nhiên ngày hôm sau chiến thắng của người Anh ở
Trafalgar đồng nghĩa với việc Hải quân Hoàng gia hoàn toàn chiếm lĩnh các vùng
biển.
Sáu tuần sau, trong lần kỉ niệm một năm ngày đăng quang,
Napoléon đã đánh bại liên quân Áo-Nga trong trận Austerlitz nổi tiếng với tổn
thất của phe Liên minh vào khoảng 27 000 người, gấp 3 lần quân Pháp. Trận này
đã bẻ gãy Liên minh thứ ba, khiến cho Aleksandr I phải than thở: "Chúng ta
là những em bé trong bàn tay của một gã khổng lồ" . Napoléon trở về Paris
nhận sự hưởng ứng nhiệt liệt, cho khánh thành Khải Hoàn Môn để tưởng niệm chiến
thắng. Áo phải chịu nhường một phần lãnh thổ; Hòa ước Pressburg dẫn tới sự giải
thể Đế quốc La Mã Thần thánh và lập nên Liên bang sông Rhine với Napoléon giữ vị
trí Bảo hộ Công.
Napoléon sau này nhắc lại "trận Austerlitz là trận đánh
đẹp nhất trong mọi trận đánh tôi từng thực hiện". Frank McLynn cho rằng
Napoléon đã quá thành công ở Austerlitz tới mức ông mất sự liên hệ với thực tiễn,
và thứ từng là chính sách ngoại giao Pháp trở thành "một thứ của riêng
Napoléon". Vincent Cronin không tán thành, cho rằng Napoléon không tự mãn
quá mức về bản thân, mà "ông là hiện thân cho lòng tự mãn của ba mươi triệu
người Pháp".
http://worldman360.blogspot.com/2016/03/so-luoc-ve-napoleon-bonapartephan-2.html
http://worldman360.blogspot.com/2016/03/so-luoc-ve-napoleon-bonapartephan-1.html
http://worldman360.blogspot.com/2016/03/so-luoc-ve-napoleon-bonapartephan-2.html
http://worldman360.blogspot.com/2016/03/so-luoc-ve-napoleon-bonapartephan-1.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét